Tác phẩm Hoài_Thanh

  • Văn chương và hành động (1936)
  • Thi nhân Việt Nam 1932 – 1941 (1941, cùng viết với Hoài Chân, nhưng Hoài Thanh là chủ yếu)
  • Có một nền văn hóa Việt Nam (1946)
  • Quyền sống con người trong Truyện Kiều của Nguyễn Du (1949)
  • Nhân văn Việt Nam (1949)
  • Xây dựng văn hóa nhân dân (1950)
  • Nói chuyện thơ kháng chiến (1951)
  • Nam Bộ mến yêu (1955)
  • Quê hương và thời niên thiếu của Bác (cùng viết với Thanh Tịnh 1960)
  • Phê bình và tiểu luận tập 1 (1960), tập 2 (1965), tập 3 (1971)
  • Phan Bội Châu (1978)
  • Chuyện thơ (1978)
  • Tuyển tập Hoài Thanh (2 tập, 1982 – 1983)
  • Di bút và di cảo (1993)
  • Hoài Thanh toàn tập (4 tập, 1998)

Đánh giá về tác giả

  • Một nửa đời vị nghệ thuật:
Vị nghệ thuật một nửa đời

Nửa đời còn lại vị người cấp trên

"Thi nhân" còn một chút duyên

Chẳng cầm cho vững lại lèn cho đau...

— X.S - Thơ chân dung[1]
  • Phản ứng của tác giả:
Tay này nó biết mình mê Kiều nên nó dùng lối lẩy Kiều để vẽ chân dung thì khéo thật. Tuy vậy câu thứ hai nói oan và nói ác quá. Có không ít người nghĩ như thế về tôi.
— Hoài Thanh

Đánh giá của tác giả

Một đời làm văn tôi chỉ tìm cái hay cái đẹp để bình. Đó là điều ham muốn của tôi. Vậy mà tôi đã vấp phải khối chuyện phiền: kẻ yêu, người ghét. Thậm chí tôi còn bị vu cáo, bị nói oan. Tôi biết vậy nhưng không thể sống khác, viết khác cái tạng của mình. Điều mà tôi có thể hoàn toàn yên tâm và tự hào trước lúc đi xa là tôi đã sống và viết hoàn toàn trung thực.
— Hoài Thanh

Về văn chương Việt Nam

“Một dân tộc khinh miệt cá nhân, không biết đến cá nhân, không thể có được nền văn chương phong phú là sự tất nhiên vậy”, “Nếu bây giờ ta muốn cho văn chương ta ngày một thêm phong phú, cần nhất phải để cho nhà văn được tự do”
— Hoài Thanh [2]